r/miraculousladybug
u/Fostern01 (64 points)
Giả thiết: Một Akuma được sinh ra từ sự căm ghét đối với Hawk Moth.
Chắc hẳn sẽ có cơ số người cực kỳ ghét Hawk Moth vì việc hắn đã làm.
Người dịch: Đào
____________________ Link Reddit: https://redd(.)it/cqyzyi ____________________ u/bahatumay (47 points) "Starling, ta là Hawk Moth. Ta nghe nói ngươi là một fan của ta, nên giờ ta cho ngươi cơ hội ngàn năm có một: ta trao ngươi sức mạnh để ngươi tự mình tới đây và đánh bại ta. Đằng nào thì, không phải chim sáo (starlings) ăn bươm bướm sao? Đối lại... (bật cười) không, không có điều kiện gì hết. Chỉ là ta và ngươi thôi. Ý ngươi thế nào?" Nụ cười của hắn càng thêm phần ác độc khi thấy con mồi chấp nhận cuộc chơi. "Ta rất mong chờ đấy. Đừng để ta phải chờ đợi quá lâu." Ánh sáng hình bướm xung quanh đôi mắt hắn mờ dần, và Hawk Moth liếc qua vai hắn. "Cô đang nghi ngờ sao, Nathalie?" hắn hỏi. "Không thưa ngài," Nathalie nhanh chóng đáp lại. "Ta biết chưa được bao lâu kể từ lần cuối đó," hắn nói, "nhưng-" "Không," Nathalie ngắt lời hắn. "Tôi thực sự tự nguyện làm việc này." Bàn tay cô chạm lấy chiếc ghim cài áo mình đang đeo. "Cho đến tận phút cuối cùng." *** Cùng với một lốc xoáy những chú bọ rùa ma thuật, mọi thứ bị phá hủy nhanh chóng được khôi phục lại. Nạn nhân trước đó ngẩng đầu lên, đầu vẫn quay mòng mòng, và kịp nhìn thấy Ladybug và Chat Noir cụng tay "Thành công rồi!". Cậu ngay lập tức hiểu rõ chuyện gì vừa xảy ra, và cậu vò lấy mái đầu của mình. "Cậu ổn chứ?" Chat Noir hỏi. "Tôi chỉ..." Cậu đấm xuống mặt đường. "Hawk Moth," cậu phun ra cái tên đó. "Hắn biến chúng ta thành một trò hề, một lũ ngu ngốc." Ladybug cúi người ngồi bên cạnh cậu. "Không phải vậy đâu," cô nói, an ủi cậu. "Cảm xúc chính là con người. Chuyện thường thấy mà." "Tôi biết," cậu nói với một tiếng thở dài. "Nhưng đôi khi có cảm giác rằng chúng ta sẽ không bao giờ thoát khỏi hắn được." Đầu cậu cúi xuống. Đằng sau họ, một bóng hình ẩn núp sau một ống khói trên mái nhà gần đó. "Hãy để sự tuyệt vọng của ngươi hiện hữu nào," ả thì thầm, rút ra một chiếc lông vũ từ chiếc quạt của ả. "Cũng không phải như vậy đâu!" Ladybug tự tin nói, nhưng trước khi cô kịp nói thêm bất cứ điều gì, cô bị cắt ngang bởi mặt đất đột ngột rung chuyển. Cô nhìn về phía Chat Noir. "Làm ơn hãy nói đó là tiếng bụng anh đang kêu," cô lặng lẽ nói. Chat Noir lắc đầu. Họ nhìn qua và thấy- "Một con quái vật cảm xúc (sentimonster)!" Ladybug hít một hơi. Cô tuyệt vọng nhìn xung quanh mong tìm được thứ gì đó có thể là mục tiêu của nó, nhưng không có manh mối gì cả. Và rồi khuyên tai của cô kêu lên, một sự nhắc nhở rằng thời gian của cô sắp kết thúc. Đằng sau cô, nhẫn của Chat Noir cũng bắt đầu rung lên. Ladybug đưa tay ôm lấy tai mình, rồi nhìn lên con quái vật cảm xúc lần nữa, rồi nhìn xuống nạn nhân akuma trước đó, rồi lại quay lại nhìn con quái vật, bàn tay vẫn đang che lấy đôi khuyên tai, rõ ràng bị phân tâm và không biết nên làm gì. Và hoàn toàn không để ý tới việc ai đằng sau lưng cô. Mayura mỉm cười ác độc. Đúng như kế hoạch. Ả lao ra khỏi nơi mình đang trốn, đôi tay ả vươn ra, sẵn sàng tóm lấy Miraculous.
Comments