top of page
Search
Writer's pictureMiraculous Vietnam

[Tham khảo] Đàn ông Pháp trong tình yêu

Hẹn hò ở Mỹ nghe có vẻ đơn giản. Nhưng ở Pháp, đàn ông thường thẳng thắn và nhanh chóng thiết lập các mối quan hệ. Vấn đề là, họ có thực sự thật lòng không?

Khi đề cập tới các mối quan hệ, người Pháp ngay lập tức dốc lòng thể hiện tất cả ra ngoài ngay từ đầu. Nhưng ở Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, hẹn hò thường khá giản dị và mọi người thường cẩn trọng nhiều hơn.



Viết bởi: Melaine Hamlett


Cảnh báo: 13+


Trans: bạn Đào, đương nhiên =))) Bài viết này được viết trên quan điểm của một người Mỹ, khá dài, nhưng có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về những hành vi mà Chat Noir đối với Ladybug. Hoặc rộng hơn, của đàn ông Pháp.


Sau khi trans xong bài này bạn Đào auto cảm thấy khác biệt văn hóa là một thứ gì đó thật là ba chấm...



---------------------------

Thành phố Lyon, Pháp – Tôi gặp David trong chuyển đi bốn ngày khi lần đầu tới Lyon. Ngày từ nụ hôn đầu vào tối ngày hôm đó, chúng tôi đã bắt đầu hành xử như một cặp đôi thực sự: chúng tôi có những cuộc hội thoại khó khắn, hay là hoàn thành nốt câu nói của đối phương, và đương nhiên vụ làm tình thì cực kỳ mãnh liệt. Vào ngày thứ ba, tôi vô tình nói cho anh ấy biết về bí mật tăm tối nhất của mình, điều mà trước đây tôi chưa từng nói với tên đàn ông nào hết. Thay vi bị dọa sợ, anh ấy ôm tôi và gạt nước mắt trên má tôi. Vào ngày cuối cùng khi chúng tôi ở bên nhau, anh ấy bảo anh ấy yêu tôi.


“Anh biết đáng lẽ anh không được thổ lộ sớm như vậy, và anh cũng không cần em trả lời lại ngay,” anh nói. “Nhưng... anh yêu em.”


Đời nào tôi có thể ngay lập tức đáp trả lại lời bày tỏ đó chứ? Tôi thích anh ấy, đương nhiên, nhưng yêu ư? Bạn đâu thể yêu người mà bạn mới gặp, đúng chứ? Mà, tôi cũng chưa từng trong mối quan hệ yêu đương thực sự. Có thể tôi chỉ là một người phụ nữ Mỹ đa nghi và quan trọng hóa cái từ “yêu” này lên thôi.


Nhưng giờ khi tôi chuyển đến và sống tại Pháp toàn thời gian, tôi thấy được rằng việc bày tỏ lời yêu với đối phương ngay tại lần gặp đầu tiên tại đây chẳng có gì là sai trái cả. Nó chỉ là một khác biệt về văn hóa thôi: người Pháp thành thật bày tỏ ngay từ đầu. Nhưng ở tại Mỹ, nơi tôi sống 39 năm cuộc đời trước khi chuyển đến châu Âu, hẹn hò thường rất đơn giản và đầy cẩn trọng. Bày tỏ lời yêu ngay từ sớm – hoặc ngay lập tức đối xử với bạn hẹn như bạn trai/bạn gái – thường hay bị coi như một người thiếu thốn tình cảm, một người quá nóng vội hoặc là một kẻ rối loạn nhân cách chống đối xã hội (sociopath).


David có vẻ như không phải là mấy người như vậy. Chỉ là một người ngọt ngào, lãng mạn và không sợ hãi. Vậy là tôi theo chiều gió. Tôi tự nhủ có lẽ mình chẳng bao giờ gặp lại ảnh nữa đâu.


Và rồi chúng tôi đã yêu xa gần một năm.


Từ khi ấy, tôi cũng đã gặp nhiều người phụ nữ Mỹ và người nước ngoài, những người mà đã nhanh chóng thành đôi với những người đàn ông Pháp. Và gần như tất cả chúng tôi đều cảm thấy hơi bối rối.

Ngày đầu tiên của nữ doanh nhân Kelly Clark, cô đã nhanh chóng làm thân với một người đàn ông Pháp. Sau vài ngày bên nhau, ảnh gửi cho cô một tin nhắn facebook, nói rằng ảnh đã đặt một chuyến bay tới Barcelona để cùng cô đi tới những đợt du lịch tiếp theo. Cô ấy ngạc nhiên hơn là cảm thấy phiền phức bởi việc này, vì cô nghĩ chắc do rào cản ngôn ngữ. Anh ấy có thể đã tưởng nhầm rằng cô muốn anh cùng cô tham gia chuyển đi, vì cô đã nói khá nhiều và còn khá chi tiết về chuyến đi của mình nữa. Sau khi cô quay trở về Pháp, cô cũng mời anh cùng cô đi một chuyến tới Venice trong một tuần.


“Tôi cứ nghĩ chúng tôi chỉ là bạn tình thôi, kiểu đi chơi vui vẻ, và mặc kệ sự đời ấy. Tôi không biết đối với anh ấy, đó có nghĩa là chúng tôi đang “hẹn hò” cho tới tận một tháng sau,” cô nói. “Sau một hồi nói chuyện và tôi cảm thấy hứng thú về định nghĩa “hẹn hò” của họ.” Ban đầu cô còn khá bất ngờ với lời khẳng định chắc chắn của anh ấy. “Nó khác hoàn toàn so với những gì tôi từng trải qua, và tôi cảm thấy rất vui. Tôi thấy điều này đã làm đảo lộn định nghĩa về yêu đương của tôi, vì no chẳng có ranh giới hay giới hạn nào cả.”


Giống như tôi và một vài người Mỹ khác mà tôi đã từng gặp, Clark cũng đã từng hẹn hò với vài người Mỹ, những người mà phải vài tháng trôi qua bên nhau rồi thì họ mới dám cho là “đây là một mối quan hệ nghiêm túc”. Làm tình cùng nhau hiếm khi có nghĩa là đang trong một mối quan hệ. Nhưng với bạn trai hiện tại của cô ấy, nó có nghĩa là họ đã chính thức là một đôi.


Trong khoảng 6 tháng đầu tiên, David và tôi đã cãi nhau vài lần qua điện thoại vì chính vấn đề này.


Tôi cũng chẳng cần ngủ với ai khác, nhưng anh ấy đang ở Pháp và tôi thì ở Tây Ban Nha, vậy nên nó hơi không thực tế với một mối quan hệ yêu xa mà khởi điểm chỉ là một người tôi ở cùng chỉ trong bốn ngày.


Với lại, tình sử tình một đêm của tôi cũng giống như của Clark, chúng chẳng bao giờ dẫn đến một mối quan hệ nghiêm túc cả. David có vẻ nhưng không hiểu nổi vì sao người phụ nữ anh ấy yêu lại thích thú với việc tự do đến vậy. Phải mất đến sáu tháng dể tôi đồng ý với anh ấy về mối quan hệ nghiêm túc này, và đó chỉ vì có một người phụ nữ khác định tìm cách tán tỉnh ảnh.


Giống như tôi, Clark cũng yêu xa trước khi chuyển đến Pháp sống. Cô ấy và người yêu nói chuyện suốt ngày trên FaceTime và đôi khi còn đến gặp nhau nữa. “Nó đúng như kiểu rất mãnh liệt ấy,” cô ấy cảm thán, “và tôi chẳng thể tưởng tượng được anh người Mỹ nào làm được như vậy.”

Chín năm sau, mối quan hệ của họ vẫn bền vững như vậy.


Cathline Fermet-Quinet, một nhà tâm lý học và tình dục học người Pháp, khẳng định rằng, đúng vậy, hẹn hò ở Pháp khác biệt lắm. “Chúng tôi không có những kiểu hẹn hò thử với vài người khác nhau cùng lúc đâu,” cô nói, “Mọi thứ trở nên nhanh chóng và dễ dàng hơn vì chúng tôi thành thật ngay từ đầu. Ở đây chuyện khá là bình thường khi đi hẹn hò ba bốn ngày một tuần với một người mình mới chỉ gặp.”


Thường thì gặp bạn bè của đối phương sẽ diễn ra sau vài buổi hẹn, và ra mắt gia đình sẽ là từ một đến ba tháng hẹn hò.


Caroline Conner, một người Mỹ làm nghề thử rượu ở Lyon, cũng có những trải nghiệm tương tự.


“Đàn ông Mỹ luôn tìm cách để trốn tránh việc thừa nhận bạn là bạn gái của họ. Chẳng hiểu vì lí do gì mà có vẻ như họ sợ hãi điều đó,” cô đùa. “Nhưng người Pháp có vẻ rất muốn có người yêu vậy. Nếu bạn chỉ làm tình với họ một lần, hoặc chỉ hôn thôi – bùm! Hai người chính thức là một đôi nhé!”

Ngoại lệ duy nhất, cô thừa nhận, có lẽ là khi bạn gặp nhau qua ứng dụng hẹn hò và thảo luận về việc trở thành “bạn tình”.


Cách “thành thật và bày tỏ ngay từ đầu” này không phải lúc nào cũng hiệu quả, Fermet-Quinet nói.


“Lao vào hôn nhân quá sớm và dưới ảnh hưởng của hormone tình yêu khá là mạo hiểm.” Cô biết rằng có những cặp nhanh chóng thành đôi như vậy thường không hỏi bản thân hoặc đối phương rằng liệu họ có chia sẻ cùng ý nghĩ về tình yêu hay thậm chí là việc họ có hợp nhau không nữa.

Emily Chavez, một sinh viên luật người Mỹ đang theo học tại đây, nói rằng cách tiếp cận nhanh chóng vánh của người Pháp thường không có kết hậu cho cô. Một người đàn ông thừa nhận sau buổi sáng làm tình với cô rằng lần chia tay gần nhất của ảnh không chính thức là một cuộc chia tay. Người còn lại giả vờ rằng mình vẫn ổn với một mối quan hệ - hoặc ít nhất không tranh cãi với cô khi cô nói rằng cô đó là thứ cô cần tìm kiếm – và chỉ dám thừa nhận sau mấy tuần, khi mà mối quan hệ của họ trở nên nặng nề và khi đó họ mới nhận ra họ không muốn mọi thứ trở nên nghiêm túc.


“Giờ khi tôi đã hẹn hò được với vài người, tôi thấy rằng cứ cuốn theo chiều gió cho đến khi mọi thứ chẳng còn gì mà theo nữa, là cách tốt nhất.” Chavez nói.

Theo như Fermet-Quinet, tình một đêm không phổ biến ở Pháp, hoặc là họ không thích nó, bởi vì mọi người quá lịch thiệp để cắt đứt hết liên lạc mà không nói trước với nhau. Trừ khi bạn nói trước rằng chúng ta chỉ là “bạn tình một đêm”, người Pháp phần lớn sẽ cảm thấy rất thiếu tôn trọng đối phương khi không gọi điện hoặc nhắn tin sau một đêm hai người bên nhau, kể cả khi họ không có ý định tiến xa hơn nữa.


Mặc dù tôi rất thích được người ta đối xử quan tâm và tôn trọng mình, tôi vẫn cảm thấy hơi bối rối với chuyện này. Nina Coates, một giáo viên dạy yoga người Anh cũng đồng ý với tôi. “Họ đối xử với bạn quá mức lịch thiệp và tôn trọng dù hai người chỉ là bạn tình một đêm.” Coates bình luận. Giống như tôi, cô ấy cũng khá thoải mái về các mối quan hệ hoặc “bạn tình”, nhưng chúng tôi thật sự không biết mình đang bị kéo vào điều gì.


Hai người đàn ông gần nhất Coates cố gắng thử hẹn hò đều biến mất sau khi họ bật chế độ “bạn trai toàn phần”.


“Họ nhắn tin cho bạn hàng ngày, trước khi họ đi ngủ và ngay khi họ thức dậy, khi họ từ chỗ làm về nhà, hay là khi họ ra ngoài chơi với bạn. Nó cứ liên tiếp như vậy,” cô nói.


Cả hai người đó đều giúp cô làm bài tập tiếng Pháp, một người còn giúp cô tìm một chiếc xe đạp online, và gọi điện giùm những cuộc gọi bằng tiếng Pháp cho cô. “Họ nấu bữa tối cho bạn, cho bạn xem ảnh mẹ của họ, ôm bạn trên ghế sofa, lắng nghe khi bạn nói và hỏi bạn những câu hỏi rất tinh tế. Họ đều là những chàng trai rất tốt... nhưng họ không biết làm thế nào để không quá trở thành bạn trai hoàn hảo.”


Mặc dù chúng ta đều rất thích những cử chỉ lãng mạn và luôn muốn được đối xử như những con người được yêu quý, nó vẫn gây đau đớn gấp bội mỗi khi họ biến mất. Chúng tôi đều không biết ai là người muốn một mối quan hệ nghiêm túc hay là họ chỉ muốn một kiểu “bạn bè kiêm tình dục” vì họ cư xử đều cùng một kiểu.


Ngay cả khi những người muốn một mối quan hệ cũng có thể nhanh chóng rời đi. David và tôi kết thúc mọi chuyện ngay trước khi tôi chuyển đến Pháp. Mặc dù tôi là người kéo bản thân mình xuống để trở thành bạn gái của ảnh, anh ấy mới là người chưa thực sự muốn trở thành bạn trai của tôi.


Hẹn hò ở đất nước nổi tiếng vì tình yêu có thể rất thú vị và lãng mạn, những cũng có thể làm bạn đa nghi và cẩn trọng hơn. Bởi vì ở Mỹ, khi một ai đó nói “anh yêu em”, và bật chế độ “bạn trai toàn phần”, thì bạn thực sự có thể tin họ.

89 views0 comments

Comments


bottom of page