top of page
Search
Writer's pictureMiraculous Vietnam

Adrien Agreste – một người bạn tốt hay chỉ là một nhân vật tồi tệ?

Người dịch: bạn Đào tại một căn phòng nhỏ ấm cúng

Notes: Đây là một bài có hai hướng nhìn, và vô cùng dài, đừng bị nửa đầu của bài viết đánh lừa đó =))))) 5503 words, làm ơn đừng đọc khi không có thời gian.



Bài viết gốc: tumblr – jaccquesthepigeon, vivi-is-smol, nobodyfamousposts, skaylanphear, hidayasu


--------------------

jaccquesthepigeon: Adrien chưa bao giờ đứng về phía Marinette trong một trận cãi vã kể từ season 1 cả, cậu ta lúc nào cũng quan tâm về nhân vật phản diện hơn.


[reblog] vivi-is-smol: Cậu có nghĩ tập Chameleon thì Adrien cũng là nhân vật phản diện không? Chỉ hỏi thôi.


[reblog] jaccquesthepigeon: Tui không nghĩ Adrien là kẻ xấu trong tập Chameleon đâu nhưng rõ ràng cậu ta lo lắng về cảm xúc của Lila hơn là việc những lời nói dối của cổ ảnh hưởng đến bạn bè cậu như thế nào. Cậu đã đúng về việc khuyên Marinette nghĩ lại khi định chiến đấu với Lila ở cuối tập phim, nhưng sự thật là lời khuyên đó đến từ việc cậu lo lắng cho cảm xúc của Lila, một người mà cậu biết rõ là một kẻ nói dối độc ác, hơn là Marinette, người mà cậu coi là một cô bạn tốt, việc này thật sự vô cùng khó hiểu.


[reblog]nobodyfamousposts: Việc này chỉ càng thêm nhấn mạnh việc Adrien thực sự không phải là một người bạn tốt. Không chỉ đối với Marinette mà đối với tất cả những người mà cậu gần gũi và coi như bạn tốt ấy.


Vấn đề trong tập Chameleon không phải là ẩn ý của việc Adrien để mặc Marinette trở thành mục tiêu trong kế hoạch của Lila, vì trong suy nghĩ của cậu, cậu không biết rằng Lila đã đe dọa Marinette.


Không, vấn đề ở đây chính là cậu ta ngay lập tức lựa chọn về phe của người mà rõ ràng CẬU biết là một kẻ hay thao túng và dối trá bạn bè của chính cậu. Và cậu để mặc chuyện đó xảy ra. Trước đó tôi cũng đã đề cập đến rồi, cậu ấy không nhất thiết phải đứng ra vạch mặt Lila trước tất cả mọi người - chúng ta không cần điều đó, nhưng tại sao cậu không kéo Nino sang một bên hoặc bất kỳ người bạn nào khác và cảnh báo họ về lời nói dối của Lila, bởi vì ít nhất cậu cũng nên bảo vệ bạn bè mình khỏi lời nói dối của cổ thay vì cố gắng “làm người xấu trở nên tốt hơn”.


Vấn đề này còn tệ hơn trong tập Oni-chan, khi mà cậu đã để mặc Lila vào được phòng của mình (trong khi rõ ràng cậu không muốn thế), làm cô thư ký và chú vệ sĩ gặp rắc rối, Kagami bị akuma hóa, và Ladybug suýt nữa bị giết. Thay vì nói chuyện với những người bị Lila làm hại, cậu lại cố gắng thuyết phục Lila trong âm thầm mà KHÔNG HỀ đề cập tới việc bạn bè của cậu bị tổn thương như thế nào.


Đây không phải là vấn đề của Lila hay là của season 3, vấn đề này đã xuất hiện loáng thoáng ở cả season 1 và season 2 rồi. Và đây cũng chẳng phải là vấn đề của việc cậu nên đứng về phe của Marinette hay gì đó đâu.


Cậu không đứng lên bảo vệ Nino khi Gabriel chửi rủa bạn của cậu. Thì đương nhiên, Nino cũng không thực sự hỏi xin một cách lịch sự khi muốn tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho Adrien. Nhưng Adrien thực sự có thể đứng lên nói điều gì đó cho bạn mình chứ. Nhưng thay vì điều kia, cậu vẫn chỉ giữ làm bạn với Nino và rõ ràng rằng cậu sẵn sàng làm theo việc mà cha cậu yêu cầu hơn là sẽ đứng lên phản kháng vì bất kỳ một lý do nào khác.


Cậu cũng không đứng lên bảo vệ chú vệ sĩ khi chú bị Gabriel trách mắng. Nói thực, cậu còn làm cho tình hình trở nên tệ hơn với ông vệ sĩ đó.

Trong mỗi một tình huống nào đó bất kỳ, khi chúng ta có một người làm điều xấu và một người khác nữa hoặc một nhóm người bị ảnh hưởng bởi điều xấu đó, cậu lại im lặng một cách lạ lùng. Ít nhất là, cậu đã nói với người đang làm điều sai trái rằng họ đang làm sai và họ phải dừng lại ngay, rồi sau đó bị ngó lơ, và BIẾT bản thân mình bị ngó lơ, rồi sau đó, chẳng có sau đó. Cậu sau đó chẳng làm gì nữa hết.


Nhưng có lẽ ví dụ kinh khủng nhất phải kể đến Chloé, người mà có lẽ cậu chẳng thể phân biệt phải trái đúng sai mỗi khi có chuyện xảy ra.


Cậu rõ ràng có mặt ở đó, là người ở bên hoặc chỉ là kẻ quan sát hàng trăm hàng ngàn những điều sai trái mà Chloé đã làm. Điều này bao gồm cả việc Chloé cũng đã từng ăn cắp mẫu thiết kế của Marinette và tự nhận đó là của mình (mà nếu việc này thành công, điều này có thể hoàn toàn hủy hoại tương lai của Marinette, cô sẽ bị đưa vào danh sách đen của ngành công nghiệp thời trang, vân vân), việc mà cô tìm cách đuổi Juleka ra khỏi buổi chụp hình chung của lớp để cô có thể đứng cạnh cậu, việc cô phá hoại quà của Marinette dành cho cô Bustier, và đặc biệt, cố gắng và suýt nữa PHÁ HỦY MỘT CHUYẾN TÀU. Và trong tất cả những trường hợp đó, cậu không hề nói lại với cô hay bảo vệ những người mà bị cô làm hại. À thì, trừ trường hợp hiếm có trong tập Despair Bear ra, nhưng ngay cả điều đó cũng không giúp ích gì cho những người bạn học đã bị cô làm tổn thương cả. Họ vẫn phải chịu đựng. Và nếu điều gì có thể giúp đỡ họ thì, đáng lẽ cậu không nên ngăn cản Marinette chỉ ra lỗi sai của Chloé, vì rõ ràng họ biết cô làm thế là sai. Nhưng có vẻ như cậu đặt tâm huyết vào việc bào chữa và để hành vi của Chloé tiếp tục tái diễn.


Nhưng đó mới chỉ là một mặt của vấn đề mà thôi. Có vài thứ mà chúng ta chưa thực sự để tâm tới, đó chính là cậu thực sự không đứng về phía Chloé và bảo vệ cô ngay cả khi cô ấy cần cậu nhất. Malediktator là ví dụ điển hình khi mà cả lớp cười nhạo Chloé NGAY TRƯỚC MẶT CẬU ẤY và không một lần cậu đứng lên bảo vệ cô, ngay cả khi cậu có cơ hội trong tập Queen Bee. Câu nói của cậu với Marinette hoàn toàn bỏ qua luận điểm này và sau đó cậu đi tới chỗ nào khác để buồn bã. Cậu không làm gì để tìm kiếm Chloé hay tới thăm hỏi xem cô ấy có làm sao không. Cậu không hề cố gắng tìm kiếm hay nói chuyện với cô. Cậu thậm chí còn chẳng hề tìm cách trốn khỏi bữa tiệc mà cậu không muốn tham dự. Cậu chỉ ngồi đó, buồn bã trong khi mọi người thì hạnh phúc vô cùng vì kẻ bắt nạt đã rời đi, cứ như là sự xuất hiện của cậu là đang cố gắng làm mọi người cảm thấy có lỗi vì đã hạnh phúc vậy. Đáng lẽ chúng ta phải trách cứ Marinette vì đã không làm gì để giúp Chloé, nhưng trong hai người thì Marinette là nạn nhân của Chloé và không có bổn phận gì phải giúp đỡ kẻ bắt nạt mình, trong khi đó ADRIEN rõ ràng là người có nhiều lí do để giúp đỡ cô ấy vì rõ ràng cậu đáng lẽ là bạn của cô ấy. Và CẬU ĐÃ KHÔNG LÀM NHƯ THẾ.


Và đó không phải là lần duy nhất.


Zombizou, cậu chẳng làm gì khi cả lớp buộc tội Chloé. Bỏ qua việc cô ấy có xứng bị như thế không, đáng lẽ cậu phải thử đứng lên vì bạn mình hoặc cố gắng làm cho tình hình dịu đi mới phải? Cậu cũng chẳng đứng lên vì Marinette. Cả lớp thì có, nhưng cậu lại im lặng một cách đáng nghi và không đứng về phe nào mặc dù bạn cậu rõ ràng là người sai.


Queen Wasp là một ví dụ nữa. Adrien là bạn từ nhỏ với Chloé. Cậu biết về mẹ cô ấy. Cậu biết rất nhiều về Chloé. Vậy tại sao cậu lại thất bại trong việc nhận ra rằng Chloé đang thực sự tức giận khi mẹ mình ngó lơ mình, nhất là khi Chloé bắt đầu bộc lộ ra hết cảm xúc của mình. Khi Audrey coi thường Chloé, Adrien chẳng nói gì cả. Nếu có thời điểm nào để Adrien đứng lên bảo vệ bạn của mình, ĐÓ, CHÍNH LÀ LÚC ĐÓ. Giờ thì đương nhiên, chúng ta có thể viện cớ là Adrien là người hay bị động và không muốn tạo ra rắc rối trước công chúng và này nọ lọ chai. Nhưng đó cũng không thay đổi được sự thật là cậu ta thực sự là một người bạn tồi. Cậu cũng chẳng hề tìm cách chạy theo Chloé sau vụ đó nữa. “Hoàn hảo”, có lẽ. “Người mẫu xuất sắc”, đương nhiên. Nhưng đó rõ ràng không phải là hành vi của một “người bạn tốt”.


Và rồi đến Miraculer. Nếu Chloé là bạn của cậu, tại sao lại phải kêu Ladybug nói cho cô biết rằng cô không thể có Miraculous nữa? Tại sao không tìm cách để cả Ladybug và cậu nói chuyện cùng với Chloé và làm điều đó như một đội rồi tìm cách an ủi cô ấy? Sao không dàn cảnh để Adrien đi theo Chloé để cậu có thể biết được mọi chuyện tiếp theo và có thể ở bên để an ủi cô cơ chứ?


Đó là một trong những lí do vì sao Pupeteer 2.0 chán đời đến thế. Mỗi tập tính đến giờ đều là mọi người làm CHO và làm VÌ Adrien hơn là điều ngược lại. Trừ một vài trường hợp ngoại lệ, chúng ta hầu như chưa thấy Adrien đứng lên hay là một người bạn đúng nghĩa cả. Đây có lẽ là lí do tại sao cái sự thích thú đột ngột của cậu về việc “trở thành một người bạn tốt với Marinette” chẳng có ý nghĩa gì ca, vì nó chẳng có đầu có đuôi, tự dưng bật ra trong cuộc đời đầy bị động của Adrien và cái sự không quan tâm về hành động của cậu ta có thể làm cho người khác cảm thấy như thế nào.


[reblog] skaylanphear: Tôi thực ra lại nghĩ Pupeteer 2.0 lại vô cùng hợp lí với tất cả các nhân vật. Tôi sẽ không tranh luận về việc Adrien có phải là một nhân vật tốt hay xấu hay bất kỳ điều gì như vậy, nhưng thực sự rất thú vị khi thấy phản ứng của cậu khi mọi người đều ám chỉ rằng cậu là người sai. Cậu ấy không nói và làm gì để giúp đỡ bạn mình bởi vì thường những vấn đề họ đối mặt không phải do lỗi trực tiếp do cậu gây ra. Cậu ấy đôi khi chỉ là nhân vật làm nền cho toàn cảnh, nhưng hầu như chưa ai nói với cậu rằng “Adrien, đây là lỗi của cậu nên mọi chuyện mới thế này đấy” vậy nên cậu chưa phải làm gì để làm tình hình bớt căng thẳng hơn (theo suy nghĩ của cậu ấy).

Giờ thì tôi nhận ra mọi người đã ngừng cố gắng bảo vệ Adrien rồi. Tôi hiểu- tôi thực ra cũng không hẳn là đang đứng lên phản biện cho cậu ấy. NHƯNG đối với một người luôn thích phân tách mọi thứ, tôi sẽ tự xem xét lại “nhân vật” mỗi khi vấn đề này xảy ra thay vì cho rằng biên kịch chỉ đang lười biếng khi viết về nhân vật Adrien hoặc luôn tìm cách để làm Marinette rơi vào thế khó khăn. Có lẽ do biên kịch dở thật, nhưng tôi là một người vô cùng tốt bụng nên tôi sẽ không cho đó là lí do chính.


Tôi đã từng gặp những người như Adrien. Tôi biết những người như Adrien. Tôi cũng đang là Adrien. Adrien không đứng lên bảo vệ mọi người bởi vì, trong tâm trí của cậu ấy, “hòa bình chung” quan trọng hơn một cá nhân đơn lẻ. Cậu thần tượng Marinette, ví dụ, cậu thấy cách mà cô đứng lên chống lại Lila và Chloé, và biết cô có thể “giải quyết” được tình hình. Từ đó, sẽ tốt hơn – theo suy nghĩ của cậu – rằng để Marinette tự lo liệu mọi thứ bởi cô có sự ổn định về cảm xúc và đủ mạnh mẽ để làm điều đó. Hơn là việc làm rối bung bét mọi chuyện và làm tổn thương những người mà cậu biết không mạnh mẽ bằng cô ấy. Đây là một cách nghĩ vô cùng sai lầm – tôi không phủ nhận nó đâu đấy. Lí do của Adrien là như này: Ai sẽ là người phải khổ đau nhiều nhất. Và trong bộ não ấy, cậu nghĩ nếu cậu can thiệt thì đó như là một kiểu thương hại. Không đứng lên chỉ trích Chloé, vì mọi người đều biết cổ là một người tệ hại và kiểu gì cũng vẫn “ngựa quen đường cũ”, và ngược lại, Chloé tức giận thì làm tình hình còn tệ hơn nhiều. Không đứng lên chỉ trích Lila, dù cổ là người thao túng và dối trá, chỉ vì điều đó sẽ làm tình hình còn tệ hơn thế. Không chúc mừng vui vẻ khi Chloé rời đi, bởi việc cô ấy rời đi làm sự “hòa bình chung” thay đổi và điều đó rất đáng sợ. Marinette có thể lo liệu hết mấy sự rắc rối vì Adrien từng thấy sự ổn định trong cảm xúc của cô và biết rằng cô có thể làm được. Tôi không nói cách nghĩ này là đúng, nhưng từ cái nhìn của một người bị cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài và ở cùng với một kẻ ngược đãi tâm lý (emotionally abuser) gần như cả cuộc đời (tôi đoán là trước khi mẹ cậu ấy “biến mất” thì Gabriel cũng tệ bạc không kém rồi), thì cách duy nhất bạn có thể sống sót là tìm cách lựa chọn một trận chiến mà có thể tránh mọi thương vong mà an toàn được cả hai bên.


Tôi biết mọi người đã chán lôi cái lí do rằng cuộc sống biệt lập của Adrien là lí do cho những hành vi của cậu ấy, tôi hiểu, nhưng tôi biết nó như thế nào vì tôi đang sống như thế. Nó sẽ theo bạn đến cuối đời. Khi bạn thấy một hành vi nào đó hoặc một sự can thiệp nào đó rồi sẽ kết thúc mặc dù theo một cách tệ hại, bạn sẽ tự huấn luyện bản thân ngồi im và không làm gì cả. Bạn nhìn những người xung quanh bị cuốn vào rắc rối đó và bạn tính toán xem hậu quả sẽ như nào nếu mình can thiệp và nếu mình không làm gì. Biết trước rằng rồi nó sẽ kết thúc, nhưng liệu bản thân can thiệp vào sẽ ảnh hưởng đến sự kết thúc hay kéo dài sự đau khổ hơn? Và khi bạn thấy một người đáng lẽ phải nhìn thấu mọi chuyện lại hành xử làm mọi chuyện thêm tệ hơn (Marinette muốn vạch trận Lila chẳng hạn), điều đó chỉ làm đảo lộn thêm tình hình với nhiều drama xuất hiện hơn, nó làm bạn cảm thấy khó hiểu và khó chịu với chính người đó thay vì người đầu tiên gây ra mọi chuyện. Adrien hiểu Marinette vì cô cũng có sự nhạy bén về cảm xúc giống như cậu vậy, trong khi ngược lại, Lila và Chloé không có sự nhạy cảm đó và họ đáng lẽ phải được “thương hại” vì họ “không biết gì cả”.


Đây chính là cách Adrien sống cùng với cha của mình. Cậu luôn cho rằng cha mình có ý định tốt nhất dành cho mình, cậu không biết gì cả, và đó chính là lí do để cậu có thể “tận hưởng” những khoảnh khắc tốt đẹp nhất mà cả hai người có mà không cảm thấy khó chịu hay oán giận.


Đúng vậy, Adrien cũng đã cố gắng thoát ra khỏi vùng an toàn của mình. Đi học chính là một trong những điều đó. Vấn đề là cha cậu đồng ý cho cậu tới trường một cách nhanh chóng thật sự là một cú sốc với Adrien, và nó cho phép cậu tạo ra một hiện trạng mới mà cậu sẽ tìm mọi cách để đảm bảo nó không bị phá vỡ. Có nghĩa là luôn để mọi người ở trong tình trạng mà cậu nghĩ là an toàn. Đó là lí do tại sao cậu không bảo vệ Nino về vụ bữa tiệc, vì Nino rõ ràng biết rằng bữa tiệc đó sẽ không có kết cục tốt. Nếu Adrien đứng lên bảo vệ Nino, nó sẽ chỉ làm tình hình thêm tệ hơn, và thế nên cậu chẳng làm gì cả, chờ cho mọi thứ quay trở về hiện trạng “bình thường” mà cậu cho rằng đó là đúng đắn. Và đó cũng là lí do chính khiến cậu hiếm khi làm gì ảnh hưởng đến cái hiện trạng an toàn kia.


Adrien quyết định tới trường chắc hẳn phải là một quyết định lớn lao đối với cậu lắm, có lẽ cậu đã phân vân điều này cả tuần, hoặc cả tháng, trước khi trốn đi học thật. Hãy để ý rằng trước đó cậu cũng không hề đề cập thẳng với cha mình là cậu muốn đi học (phần mở đầu). Cậu cố gắng tìm cách thao túng tình hình theo cách mà nếu cậu tới trường được, sẽ không ai ngăn cản cậu được nữa. Cậu tự bảo vệ bản thân bằng cách lợi dụng tình huống như một lá chắn để chống lại hậu quả.

Đây chính là những điều bạn sẽ làm với những kẻ lạm dụng khi bạn thực sự muốn một thứ gì đó tới nỗi bạn sẽ chống lại họ để đạt được điều đó. Bạn sẽ tìm cách thao túng tình hình theo cách sẽ làm bạn an toàn nhất có thể, ngay cả khi phải đối mặt với hậu quả không thể tránh khỏi. Và nếu bạn có thể an toàn mà thoát khỏi tình huống đó, bạn sẽ làm mọi cách có thể để giữ cái sự bình yên đó càng lâu càng tốt. Và đúng rồi, điều này cũng sẽ ảnh hưởng đến việc bạn đối xử với những người khác nữa.


Vậy điều này liên quan đến Pupeteer 2.0 như thế nào? Adrien luôn muốn duy trì sự hòa bình lâu nhất có thế, tức là cậu gần như dành cả đời làm những việc mà tránh phải đối mặt với ít hậu quả xấu nhất (bao gồm cả những lí do viện cớ và việc thao túng tình hình để có thể tới trường). Cậu cố gắng cư xử tốt đẹp, bởi cậu không muốn nhận phản ứng tiêu cực từ mọi người. Và cậu mong rằng những hành vi của cậu sẽ được những người “thông minh và nhạy cảm” biết được, theo suy nghĩ của cậu. Tôi đã sống cuộc đời của tôi như thế này- luôn luôn cảm thấy rối loạn vì sợ hành vi của mình sẽ nhận lại một phản hồi tiêu cực. Và bởi vì phản hồi tiêu cực đó thường rất kinh khủng, làm bất cứ điều gì để xoa dịu tình hình (hoặc không làm gì cả) thường trở thành mục tiêu của tôi trong một thời gian dài. Nó vẫn là một trong những điều tôi bám víu lấy cho tới tận hôm nay, mặc dù bản thân tôi nhận ra được rằng nó không hề tốt, không hề đúng, không thể chấp nhận được.


Vậy nên khi có ai đó ám chỉ rằng CHÍNH CẬU ẤY là người gây ra vấn đề liên quan đến cảm xúc của Marinette, hoàn toàn có lí khi cậu sẽ cố gắng làm mọi thứ kể cả điều điên rồ nhất để làm dịu tình hình càng nhanh càng tốt. Adrien sống vì chính cái hiện trạng hòa bình mà cậu lập nên, tôi đoán, đó là điều tốt nhất trong cuộc sống của cậu bé ấy lúc này. Cậu sẽ cố gắng không làm gì để làm rối loạn sự yên bình đó, tức là nếu có người đến và nói rằng “này, đây là lỗi của cậu đấy”, cậu ấy sẽ không chỉ bối rối đâu, bởi cậu luôn cố gắng cư xử tốt và không làm phiền hà ai cả, mà còn làm cho cậu cảm thấy rối loạn vì hiện trạng hòa bình mà cậu vất vả giữ gìn giờ bị đụng đến và có nguy cơ sụp đổ, và cậu là người có lỗi vì vụ đó. Mỗi khi có người đến trước mặt tôi và nói rằng “này, cậu nói thể làm tôi tổn thương đấy”, tôi cũng sẽ bối rối và sốc nữa, vì tôi luôn để cuộc đời mình bị động, cuốn theo chiều gió, luôn cố gắng không làm ai thấy tức giận. Và đúng, tôi ngay lập tức tìm cách để làm dịu tình hình bởi tôi không bao giờ cho phép bản thân (người rõ ràng “nhạy cảm” hơn) lại là kẻ “gây tổn thương” cho người khác, vậy nên tôi, luôn luôn cố gắng đảm bảo rằng mọi người sẽ luôn tôn trọng cái hiện trạng hòa bình của tôi.


Nó chẳng lành mạnh gì và nó không tốt tí nào, nhưng từ điểm nhìn của Adrien, và từ những cái “tích cực” từ những quan niệm kia (“mình không làm ai tức giận và giờ mọi người sẽ bình thường trở lại”), rất khó để tự nhận ra lỗi sai trong hành vi của mình bởi bạn đã tự phát triển một quan niệm riêng rằng bạn tin bản thân mình là người cố gắng gìn giữ hòa bình và sự yên ổn của cả nhóm bạn.

Trở thành Chat Noir chỉ làm điều này càng thêm tệ hơn bởi những gì mà Ladybug và Chat Noir làm là bảo vệ mọi người, và đôi khi có những người có lý do chính đáng hoặc không hề có cảm xúc tiêu cực gì cả. Họ tồn tại để làm cho hiện trạng hòa bình kia không thay đổi dù lí do có là gì đi chăng nữa. Điều này chỉ càng cổ vũ thêm quan niệm không hoàn hảo kia của Adrien, mặc dù thực tế rằng đối với một kẻ thao túng và lợi dụng sự tiêu cực của người khác, quay trở về hiện trạng ban đầu chẳng phải là một giải pháp hữu hiệu gì cho cam.


Adrien hiện tại đang cố gắng gìn giữ hiện trạng kia, và thực sự chưa bao giờ giải quyết một vấn đề nào cả, bởi vì trong suy nghĩ của cậu, giải quyết vấn đề chỉ làm mọi chuyện kết thúc tệ hơn và chẳng có ích gì cả. Và khi CHÍNH CẬU là nguyên nhân của vấn đề (Pupeteer 2.0), cậu không hề giải quyết vấn đề về cảm xúc của Marinette mà lại tìm cách làm dịu đi tình hình và cho rằng đó là một hiểu nhầm (bởi làm sao cậu lại có thể làm sai điều gì đó chứ, phải không?) và như thế cậu có thể phục hồi lại mọi thứ mà cậu cho là bình thường để tiếp tục sống.


Đây cũng không có nghĩa là cậu không trân trọng tình bạn của mình, đó chỉ là một cách hiểu vặn vẹo của cậu ấy về việc giữ gìn mọi thứ càng nhiều càng tốt. Đó là lí do tại sao Chloé rời đi lại là một vấn đề lớn, và đó cũng là lí do vì sao cậu nói thể với Marinette mà không thấy được câu trả lời của cô thực sự rất có lí. Và đây cũng là lí do tại sao cậu ấy cư xử như một kẻ khó chịu khi Ladybug không cho cậu biết về những vấn đề của ngài Fu. Nó dần biến thành một sự kiểm soát. Nếu Adrien có thể điều khiển phản ứng của bản thân và mọi người xung quanh, thì cậu có thể giữ gìn cái sự gọi là hòa bình đó.


Nhưng nếu Ladybug làm điều gì mà cậu không biết, cậu không thể điều khiển được, và đó cực kỳ khó chịu. Nó có nghĩa là cô ấy đã làm một điều gì đó vượt quá sự cân bằng, vượt quá hiện trạng hòa bình kia mà cậu lại không có khả năng để cân bằng lại nó.


Cậu cũng là một người được chiều hư, được đề cao, và luôn muốn là một phần của nhóm, luôn muốn được chia sẻ bí mật (lại nữa, vấn đề về việc kiểm soát đó). Rồi xong và bạn thấy cậu sẵn sàng từ bỏ nhẫn của mình bởi cậu không thể điều khiển tình hình được nữa, tức là mọi chuyện sẽ xấu đi (theo cách nghĩ của cậu ấy). Chẳng ai quan tâm cậu là Chat Noir nữa bởi khả năng hy sinh của cậu và việc Ladybug làm mọi thứ trở lại bình thường sẽ chẳng là gì nếu cô không thật sự thành thật với cậu về mọi chuyện, hoặc do tâm lý vặn vẹo của cậu nói như vậy.


Điều mà Adrien không hiểu chính là cậu nghĩ rằng việc giữ gìn hiện trạng hòa bình kia là một việc cao quý, nhưng thực chất nó chỉ là một hành động ích kỷ của chính bản thân cậu.

Adrien bị chiều hư, tự cao, ích kỷ, và vâng, bị ngược đãi. Và cậu không hiểu sự hòa bình mà cậu trân trọng không phải là thứ mọi người trân trọng, bởi cậu không biết rằng không phải ai cũng sợ phải đối mặt với hậu quả (Marinette chẳng hạn) như cậu.


Và điều đó khiến phản ứng và lí do của cậu trong tập Pupeteer hoàn toàn có lý.


[reblog] hidayasu: Hmm, ý kiến tui giống như bạn bên trên, chỉ là tui không đồng ý với hai điểm bởi một vài sự rõ ràng trong tính cách Adrien trong cả series. (đây hoàn toàn chỉ là giả định của tui thoi à nhe)


Tui hoàn toàn đồng ý về việc Adrien luôn có gắng để gìn giữ hòa bình, nhất là khi có nhân tố là ông bố thích kiểm soát. Cậu phải tự học ở nhà từ bé, cùng với cuộc đời đã được định sẵn từ A tới Z. Chúng ta thực sự không biết mẹ cậu như thế nào, nhưng rõ ràng bà ấy cũng không giúp đỡ gì để làm mối quan hệ cha con này bớt căng thẳng hơn (à thì đó vẫn chỉ là phỏng đoán, đợi xem show sẽ cho chúng ta biết thêm chi tiết gì nữa đã). Cho đến thời điểm hiện tại, cậu ấy gần như chỉ là một “món trang sức” để trưng ra mà thôi.


Điều duy nhất tui đang phân vân là liệu cậu ấy có thực sự biết những người “nhạy cảm về cảm xúc và biết mọi thứ hơn” không. Không phải vì nó bất khả thi, mà bởi vì cậu gần như không có bạn trong mười mấy năm cuộc đời của mình.


Ngoại trừ Chloé. Và rõ ràng là cổ không phải là người nhạy cảm gì hết. Mọi người đều phục vụ và mua vui cho cổ, và cậu lớn lên cũng gần như vậy rồi. Cậu để cô ấy ôm mình, để cô áp sát người thế này thế nọ, mặc dù rõ ràng cậu không muốn điều đó. Vì sao? Bởi A) Chloé là một người bị chiều hư, và đúng, nếu bị phản kháng lại thì mọi chuyện sẽ còn tệ hơn, bởi ông bố của cổ, và B) bởi vì cô ấy là bạn của cậu, và bởi cậu không có ai, cậu thường cố gắng chiều theo ý cô ấy miễn là cô không bỏ rơi cậu.


Cậu bé này cô đơn, nên cậu sẽ làm bất cứ điều gì có thể để giữ lấy bạn bè của mình. Hiện trạng hòa bình kia không chỉ đơn giản là “hòa bình”, mà còn là về những người xung quanh cậu có thể không rời xa cậu.


Đó là lí do tại sao biên kịch lại tìm cách tạo nên khung cảnh như Pupeteer 2.0. Nino (vô tình, rõ ràng rồi) làm cậu nghĩ rằng Marinette không thích cậu. Kiểu như là, cô không muốn ở gần cậu và không muốn đi cùng cậu nữa. Cậu không hiểu tại sao, và cảm thấy tồi tệ, và cậu gần như rơi vào “trạng thái hoảng loạn”. Tôi nói “hoảng loạn” bởi ban đầu cậu cảm thấy rất tệ và lo lắng, bởi rõ ràng cậu thích Marinette, và ý nghĩ mất đi cô với tư cách một người bạnkhiến cậu ngay lập tức phải hành động. Cậu không biết đứng lên bảo vệ người khác (giống như kiểu biên kịch không muốn cậu làm thế vì đó là vai trò của Marinette, cơ mà kệ đi), nhưng cậu sẽ làm mọi cách để giữ lại bạn bè của mình, bởi đó là thứ cậu ấy muốn.


Chúng ta cũng thấy điều này trong tập Weredad. Cậu rõ ràng không thích Marinette theo kiểu lãng mạn kia, nhưng cậu vẫn đến dùng bữa sáng, cùng một bông hồng, và cố gắng từ chối cô một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Ngay cả khi cô không biết cậu là “Adrien”, chỉ riêng ý nghĩ làm tổn thương cảm xúc của cô ấy đã khiến cậu lo lắng, nên cậu đã tự đến để làm cô cảm thấy tốt hơn.


Còn về việc đối xử tốt với mọi người, tôi nghĩ điều đó là do cậu ấy là con của một người nổi tiếng, rồi sau đó chính cậu cũng là một người nổi tiếng. Bởi vì, ờm, mấy vụ báo mạng với thần tượng gì gì đó. Tui nghĩ một phần là do cậu ấy phải đối tốt với mọi người, vì công chúng rất tàn nhẫn, họ có thể dùng lời nói phá hủy thanh danh của một người hay công việc của họ. Rồi dần dần nó trở thành lý do khiến cậu tự động đối tốt với người khác.


Phần duy nhất tui không đồng tình với lầu trên là phần cậu đe dọa Plagg tháo nhẫn. Trong tập Colletor, Adrien giải thích vì sao cậu lấy cắp quyển sách, “vì con không biết gì về cha cả, thưa cha”. Cả cha mẹ cậu đều có thể là những người giữ miraculous, mẹ cậu biến mất mà không có một lời giải thích, cha cậu dành hàng giờ trốn đâu đó và hiếm khi gặp mặt cậu. Cả cuộc đời cậu chẳng có gì ngoài những bí mật. Đó là lí do vì sao cậu rất muốn tiết lộ thân phận của mình và muốn biết thân phận của Ladybug, bởi cậu yêu cô và muốn sự gần gũi đó bởi vì cậu không thể có nó với chính gia đình của mình. Và đó là lý do vì sao, cậu tức giận cực độ khi cô và Plagg giữ bí mật với chính cậu. Có điều gì đó mà cậu không dám nói ra với họ, rằng: khi họ thực sự quan tâm tới đối phương, thì KHÔNG NÊN giữ bí mật với nhau. Đó là cách mà cậu thực sự cảm thấy.


Phần còn lại, lầu trên đã đúng về việc cuộc sống ở nhà đã ảnh hưởng đến cậu ấy như thế nào, tui chỉ chỉ ra một vài khía cạnh khác của nhân vật này thôi. Tui thích mọi người phân tích nhân vật lắm, đó quả là một bài đọc tuyệt vời, lầu trên ạ.

117 views0 comments

Comments


bottom of page